31.1.13

[Review] Love in a fallen city -- Khuynh thành chi luyến

By Eileen Chang -- Trương Ái Linh

Suprisingly, Love in a fallen city has happy ending. I am not fond of short stories and novellas because their contents are often heavy and the endings are often shocking. Shocking means in a good way because it is the heaviness and the shocking ending that make short story a good short story.

Short stories of Eileen Chang are not exceptions. Hence I didn't put much hope in Love in a fallen city. Only until the last word, I can release my breath.

The story was told in the viewpoint of Liusu, the female protagonist, hence she and I highly doubt the real person of Liujian, the male protagonist. Liusu was a calculating person hence she considered so was Liujian and it turned out to be true. How can you know what one is going on in one's head?

Even when Liujian told Liusu that he loved her, I still kept myself in guard. Even when he kissed her passionately, I still smirked "so what?" When he left her to go on oversea, I sighed "see?"

Hence the happy ending really surprised me. I highly doubt that the story would not have ended well if Eileen Chang had been her normal self. The story resembles her life hence she might purposely make it happy ending. Her life was not that happy.

I guess I have become more cynical. Happy ending has become unrealistic to me. Sad ending is a torture to me. Nothing can suit me. Sigh.

30.1.13

nhảm [hơn]

Đọc đâu đó thấy nói thời buổi này người ta đọc, người ta bookmark, có khi người ta like, chứ người ta không comment. Và rằng thì mà là người viết không vui vì cái sự tình đó.
Ừ thì người ta comment chứng tỏ người ta đọc, người ta bookmark và chắc người ta like.

Ừ thì là một chỉ số đánh giá nhanh gọn chính xác.
Ừ, mà rồi sao?

Câu ở trên chỉ là mệnh đề một chiều, không có chiều phủ định. Rằng thì mà là huỵch tọec trên giấy trắng mực đen là không comment chứng tỏ không đọc.
Bản thân thì theo đuổi cái sự thanh cao giả tạo hay được gọi là hữu xạ tự nhiên hương và cái sự lãng mạn không thực tế tự gọi là secret fan. Nên pageview đã là quá đủ.
Và cái cần thiết là review, không phải comment.




Feminism

I am a supporter of feminism.

Today I went to fill my water bottle at the public water dispenser. There was a guy in front of me in the queue. He just filled a little of water enough for one or two mouths then walked out of the queue so that it became my turn. Obviously, after I finished filling, he came back and started filling his big water bottle.

This was not the first time I received such noble gesture. And I always had mixed feelings every time this happened.

Surely, I was grateful for their noble and gentlemanly actions. There were still honorable people around.

On the other hand, I was slightly unhappy for being taken as "a girl." I was given way because I was a girl, because I looked weak and fragile, because men were taught like that. I am a supporter of feminism. I support equality. Women are human beings hence they can do whatever men can do. If I accept your gesture like what a gentleman should do, you will expect me to behave like how a lady should be. I don't agree with this condition, and sure, I don't expect men to open the door for me, pull the chair for me, pay for my meal and things as such.


Just take me as another human being. I will let you fill your water bottle first if you are urgent. And please accept my "noble" gesture, too; don't refuse because "a man cannot do that to a girl."


Reserve the sentence for things like rape, which obviously need the sentence, in capital and double underlined.

4.1.13

[...]

I have changed from a person who doesn't take spicy food to one enjoying Si Chuan food, from a person who doesn't drink coffee to one longing for good coffee.
Ever since I knew him.
Does it consider myself has changed? My current interpretation is "no". These are changes I want to make to myself but didn't have motivation.

I am sure about one thing: I don't change to suit him. Knowing him has only made me stronger.

3.1.13

[Review] Danh viện vọng tộc -- Dương Di

Khi viết bài này, LV, coi Danh viện vọng tộc được một phần tư.

Hiện đang coi được ba phần tư. Có hai nhận xét: kịch bản rất hay và quần áo rất đẹp.

Quần áo thật sự thanh nhã, vừa hiện đại vừa cổ điển. Màu sắc tươi sáng khác hẳn những phim trước đây.

Kịch bản thật sáng tạo có phong cách riêng. Bao nhiêu con người trong Chung gia như vậy, nhưng mỗi người đều có một vai trò một câu chuyện riêng. Không những vậy, những số phận đó được chia ra thành đối trọng của nhau và tấm gương của nhau. Nhìn vào người này có thể thấy được bản thân mình, nhưng với cùng một việc, hai người có hai cách xử lý khác nhau.

Việc Nhị phu nhân trong lòng có một người khác, có thể liên hệ với đại thiếu phu nhân (vợ của đại thiếu gia) cũng đang tưởng nhớ một người khác.

Việc Chung lão gia yêu thương nhị phu nhân, khi cãi nhau thì đi tìm vui với Tứ phu nhân, có thể liên hệ với việc Chung lão gia khi cãi nhau với Tứ phu nhân thì tìm niềm vui với Ngũ phu nhân tương lai.

Việc Chung lão gia không quan tâm đến nhị phu nhân nữa thì bà tự nhốt mình trong phòng, còn Tứ phu nhân thì mạnh mẽ ra đi khỏi Chung gia khi Chung lão gia đã thay lòng, cũng có thể so với Tam phu nhân tìm rượu giải sầu.

Việc đại thiếu gia và Tứ phu nhân là tri âm của nhau, đối trọng với nhị thiếu gia và Tam phu nhân là đồng bệnh tương lân.

Việc đại thiếu gia kiên trì cưới cô gái nghèo làm công trong đoàn hát, đối trọng với việc nhị thiếu gia dây dưa không rõ ràng với cô người hầu.

.
Khi Tứ phu nhân hỏi vì sao ngày xưa anh hứa tôi sẽ là người phụ nữ cuối cùng của anh, nay anh lại không giữ lời, Chung lão gia hiên ngang tiêu sái mà trả lời chỉ có đàn bà ngu ngốc mới tin lời hứa của đàn ông.

Có bi ai không chứ? Không, rất buồn cười. Sao ngày xưa anh không nói tin lời hứa của đàn ông là ngốc, bây giờ anh mới nói? Đàn ông có nhiều phương trình, đẳng thức rất buồn cười. Thật là con bà nó buồn cười.

.
Còn tại sao không nhận xét về diễn xuất? Thật có lỗi, bật phim làm nhạc nền, chỉ nghe tiếng, không xem hình. Nhưng chị Di thì thật sự đẹp.

.
Hình tượng Tam phu nhân rất giống với Tam hay tứ phu nhân trong Lồng đèn đỏ treo cao của Su Tong. Rất phóng khoáng, rất đa tình, nhưng cũng rất yếu đuối. Hình như những câu chuyện về đại gia tộc đều xây dựng một hình tượng phụ nữ như vậy.

Màu son của Tam phu nhân thật sự ấn tượng. Không biết TVB có dự định từ đầu khi dùng màu son và loại son ấy không. Màu đỏ rất nhục dục, có chút dung tục, có cảm giác lem nhem rẻ tiền. Màu son đó như nói lên hết con người của Tam phu nhân.

Nhưng cũng rất may mắn là Danh viện vọng tộc không đi vào lối mòn của Lồng đèn đỏ treo cao. Không có sự ngột ngạt không thoát ra được. Chồng không phải là ông trời. Ngoại tình không phải đáng tội chết. Có lẽ vì đây là xã hội Hồng Kong thời đầu đổi mới chứ không phải xã hội phong kiến ở nông thôn Trung Quốc.

.
Cuối cùng Đại phu nhân chết. Thật là gượng ép, giống như chỉ để thanh toàn cho Chung lão gia và Tứ phu nhân. Nếu Đại phu nhân còn sống thì Chung lão gia phải làm sao? Có phải cả đời sẽ chỉ có một người vợ là Chung đại phu nhân đây không?

1.1.13

New Year

2013 has come.

My feasible resolution for this year is: to reduce the use of plastic bags and paper.

I am serious.

2.1.2012: I should say I have become rather insane. Economics, business, finance are areas I have never touched and didn't like to learn before. But it is fine, I have the learning ability.

Casino games especially poker are another area.

Was inspired by a novel, the main character said that you don't need to master everything but should be like Tsukushi Makino in Boys over flowers, who can play piano when in need.