26.6.11

Dangerous

The dangerous people aren't the people who you can tell that they're bad, that they're backstabbers, that they're liars. The dangerous ones are the ones you can't tell that they're lying or backstabbing. They will always have good things to say about everyone and when they stab you you may even thank them for it. Now that's the master of the arts.

From: http://asianfanatics.net/forum/topic/752929-cecilia-cheung-finally-breaks-her-silence-and-responds-to-divorce-rumors%3B-bursts-out-at-nicholas-tse-stop-pretending-to-be-a-good-man/page__st__40
This is about Nic and Cecilia's marriage.

I found the sentence is very very very true. Obviously because I have experienced that. The more fierce you show, the more you lose. Gentle, naive, kind-hearted is the winner. It is all like that.

25.6.11

Call

A long-time-no-see and far-away friend called me.

I put up a happy-go-round face again. I can't help showing my true sadistic face to people. I am tired of putting up that face but I can't control myself.

I always sound so fake to people. I am not that happy, cheerful.

But it is very long time since my friends last called me. Am I too conservative in considering communication only phone and sms? Mail counts but just no one replies my mail.

Last time, there is a friend constantly messaging me to tell me about his life. He also wrote lots of emails to me. But things stopped. I even had a separate folder for his mails. It has been very long time he didn't message me. I don't know why. He is working, has he become too busy for me again?

What is going on with my friend circle? I am just a pure loser.

My boyfriend doesn't understand me at all. He never replies when I am talking to him. I wonder if all singaporean guys are like that since i saw examples from the couple in my house. It is just too pathetic. I think about Nicholas and Cecilia too (yes, the Hongkong celebrity) . Ceci gave the same complaints. I think I can understand her.

I find myself just too pathetic. Or is it my characteristic that my friends one by one leaves me?

Just a pure loser.

22.6.11

desperate

i am really tired. i really feel dumb. i still can handle this level of stress, just cannot find the way out.

i read my previous yahoo blog. i used to write so much. so easily to express myself then. really don't understand how i did it.

i really really need some one to talk to. even my bf is too busy for me. i really need to shout and throw things and go crazy with the witness of some one.

but at any moment, i am just a loner. a true loner who doesn't dare and want to open up. just waiting for some one to approach me. since i am too tired to give way and understand people, why don't they understand me? why should I smile and forgive? why should i am always the person who sms, who writes email, who calls, not the other way round?

well, it is irony that the person who approaches me is not the person i feel comfortable with. but the person who approaches me is not who will comfort me but need my comfort. i give him my time, not he gives me his time.

now turn on the phone, don't know who to message. turn one the chat messenger, don't know who to chat. i think i am such a loser in this area.

18.6.11

Hoa anh đào trong gió -- An Ni Bảo Bối


春天最喜欢的花是樱花。常常在一夜之间,迅猛地开放。突如其来,势不可挡。然后在风中坠落。没有任何留恋。日本人称之为花吹雪。黄昏时散步,经过那一片樱花树林,看见粉白的花瓣还是不断地在飘扬。突然想到,这是最尽情的花朵。因为它早死。就象某些一夜的爱情。没有机会变坏。所以留下一生的回想。也许悲凉。却是美的。

Trong mùa xuân thích nhất là hoa anh đào Hoa thích nhất trong ngày xuân là hoa anh đào. Thường thường trong đêm, mãnh liệt nở hoa. Bất ngờ, không thể cản. Sau đó rơi đi trong gió. Không chút lưu luyến. Người Nhật Bản đặt tên là hoa xuy tuyết. Đi dạo lúc hoàng hôn, đã qua một rừng đào hoa, thấy phấn trắng từ cánh hoa những cánh hoa trắng vẫn không ngừng bay. Tự nhiên nghĩ tới, đây là tình hoa loài hoa tận tình nhất. Bởi vì hoa sớm chết. Cũng có chút giống như tình một đêm. Không có cơ hội phai tàn. Bởi vậy lưu giữ hồi tưởng của một đời. Có thể bi thương. Nhưng thật đẹp.

1.6.11

Hà Thư Hoàn

re-watch Tân Dòng Sông Ly Biệt.

phụ nữ luôn thích thú cảm giác khi người đàn ông vì cô ta mà đau lòng.

điều này luôn đúng.

poor Hà Thư Hoàn, ha ha. Thư Hoàn của Cổ Cự Cơ là hoàn hảo nhất.

that's why you used to be my ideal lover image.

---
ôi Thư Hoàn ơi là Thư Hoàn, anh yêu ai anh thật sự biết rõ. nhưng sao vẫn dùng dằng giữa hai người con gái. anh không muốn tổn thương ai kết cuộc làm tổn thương tất cả mọi người. làm người tốt thật sự không dễ, anh nên làm người tốt với người mình yêu thôi.

mà ánh mắt của Cổ Cự Cơ thật sự khó cưỡng lại được. bởi vậy ai cũng chết đứ đừ vì anh rồi.

--

anh Hà Thư Hoàn, một phút trước anh nói với Như Bình: hiện giờ anh chỉ nghĩ tới em mà thôi.
một phút sau, anh ôm Y Bình lại nói: anh không phút giây nào không nghĩ tới em.

miệng ngọt như đường thế, không cách nào thoát khỏi anh đó mà.

--

ôi trời, that's why i fall for such an indecisive man like you.

anh Hà Thư Hoàn nhìn Y Bình hỏi, "Em ghen hả?" mà mặt anh tí tởn, nham hiểm ớn.

“如萍什么多好。我的心里只有依萍。” -- "Như Bình cái gì cũng tốt, nhưng trong tim anh chỉ có Y Bình thôi."

--
oh no, I think I can write on and on if I continue watching this closely like this.
tôi nhận ra tại sao tôi luôn đứng về phía Y Bình. Tôi có cố gắng nghĩ cho Như Bình chứ.

Nhưng mà tôi nhận ra một điều là: nếu không có Thư Hoàn, Y Bình chỉ còn lại một mình (fine, còn mẹ và Phương Du).

Nhưng mà không có Thư Hoàn, Như Bình còn rất rất nhiều người bên cạnh.

doesn't it sound familiar? Y Bình nghĩ cô là một con nhím lúc nào cũng xù lông lên với mọi người. Ring a bell? Well...

and Như Bình, yếu đuối đáng thương, giống ai hở? Nhìn Như Bình cười trong lễ đính hôn, sao chỉ cảm thấy sự giả tạo, như là đang mỉa mai trong tâm thức. cảm giác như đang nhìn con người đó vào lúc đó. đáng thương cho tôi quá, còn được cô an ủi là "thật buồn, có khi niềm vui của một người lại làm cho người khác buồn". Nhưng dĩ nhiên tôi không được diễm phúc như Y Bình. Và tôi không ám chỉ anh Thư Hoàn giống ai kia đâu, chưa xứng đâu nhỉ.

--

đã từng nghĩ nếu có ai đó chờ mình trước cửa nhà suốt đêm như Thư Hoàn, thì sẽ yêu người đó suốt đời.

nhưng trên đời này làm gì có người như vậy.

--

to think about it, Ruping has the right to pursue her love. It just that her actions are considered not noble. however, who can be always noble toward love? I was not that noble too. Just I felt ashamed of myself so I didn't take too many un-noble actions. But grasp any chances you can be together with him, to be honest, I did too. But I was just a pure loser. But I am not like Ruping, I will not stand to be the second choice. and I am still more noble than some one else who was the winner. Or does it this thought make myself uglier?

one more thing, thanks to the un-noble Ruping here, Yiping shines more. Isn't it? If Ruping were as pure and innocent as in the novel, Shuhuan would definitely feel deeply guilty and Yiping would look more cruel.

--

didn't watch in order, so just passed by one episode.

Shuhuan you are such a two-timer. So indecisive man. One man at one time can have more than one woman in his heart?

and continuing attacking can make the man re-consider, like what Ruping did.

--

từ đầu, anh khẳng khái nói với Như Bình "phải, tôi yêu Y Bình" và nói với người khác "tôi yêu Y Bình, tôi không thể dao động đâu"

nhưng sau đó, anh lại nói "nhìn Như Bình bị thương, thấy rất đau lòng".

Đâu phải Như Bình làm anh dao động, chính anh dao động đó chứ. Anh không muốn, ai ép anh được. Anh không thể nhẫn tâm sao. Làm người tốt không dễ đó mà. Sao anh lại có thể có tình cảm với hai người cùng một lúc? I can't understand this aspect of man.

is it true that love fades according to time?

ha ha, câu nói "em yêu anh lắm, em đau khổ lắm, em yêu anh hơn cả bản thân, không thể kiềm chế được" thật là có sức mạnh đó mà.

--

"thiên hạ con trai tốt thiếu gì, tại sao nhất định phải yêu người này hả?"

tại sao phải yêu một người không nên yêu? yêu một người mà biết chắc người này sẽ làm mình đau khổ. thật sự không hiểu. đến bản thân còn bị thu hút bởi Hà Thư Hoàn. bản thân chưa từng thay đổi một chút. nhiều năm về trước, cũng từng nói là muốn có một người yêu như Hà Thư Hoàn. mà thật may mắn không phải là Như Bình thứ n, đã không theo đuổi đến cùng.

--

Ruping, if only you didn't involve in their relationship, you would not get hurt so much. Don't you think so? They love, they argue, they split up, those are THEIR things. Just don't butt in. Don't try to be an angel, you will be forever a happy angel. Even you love Shuhuan, so what? They love, they fight, they torture each other, those are THEIR things, they will settle themselves.

---
"Thư Hoàn chạy theo Y Bình như vậy, đây không phải là lần đầu, tôi biết rõ như vậy." -- Như Bình

Biết rõ vậy sao còn đi yêu người đó. Nữ nhân thật ra không nên háo thắng. Cái càng không đạt được thì lại càng muốn đạt được.

Chẳng phải các tác giả nữ và phim tình yêu vẫn cứ ra rả là "phụ nữ cần cảm giác an toàn" đó sao. Biết rõ là "Thư Hoàn chạy theo Y Bình như vậy, đây không phải là lần đầu" vậy mà còn cố gắng có được người đó.

Mà có khi là không ai nhận ra được "cảm giác phiêu lưu mạo hiểm" là sự đối lập của "cảm giác an toàn." Chẳng phải phiêu lưu mạo hiểm thì kích thích lắm sao, chẳng phải chiến thắng không đổ máu thì không vinh quang sao. Nhưng thật chẳng phải giành được người mình yêu đã là hạnh phúc.

Mà chẳng phải cũng từng có thời ngu ngốc như Như Bình đấy sao?

---

"Nếu không gặp tôi, anh có yêu Như Bình không?" -- Y Bình

Bản thân cũng có cùng thắc mắc. Người như Hà Thư Hoàn, nhất định phải gặp cái gọi là "nhất kiến chung tình" như với Y Bình, đó mới là chân tình của anh.

Có thể anh sẽ yêu Như Bình, nhưng vẫn không tin là sẽ bền vững. Vẫn tin vào chữ "spark". Tình yêu không có tia lửa thật sự không thể tồn tại lâu dài.