26.3.13

Moral question

Truyện tình cảm Trung Quốc (cách gọi thật là mỹ miều) và cả phim TVB đặt ra tình huống thật đáng suy nghĩ.


Liệu bạn có chấp nhận người mình yêu trong lời nói, trong suy nghĩ và trong tim đều yêu mình nhưng vẫn hôn và lên giường với người khác? Việc "người mình yêu" là nam hay nữ thì chẳng có quan trọng gì.

Đã suy nghĩ thật lâu về vấn đề thứ nhất là có thể như thế hay không, có thể thật lòng yêu một người nhưng vẫn ngủ với người khác. Vẫn chưa suy nghĩ ra. Nên vẫn chưa nghĩ đến vấn đề thứ hai là có chấp nhận được hay không.

25.3.13

[Review] Tiểu Thời Đại 1.0 -- Quách Kính Minh

Vừa đọc xong. Đã từng đọc Vô Cực cũng của Quách Kính Minh. Văn phong này không đến nỗi rất xuất sắc nhưng tuyệt đối hơn các tác giả ngôn tình một bậc.

Tiểu Thời Đại là câu chuyện về các cô gái, rất chân thật, làm nhớ đến Bốn năm phấn hồng và Cô đơn vào đời của Dịch Phấn Hàn. Và lại có một ảo tưởng lạ lùng là có khi nào Quách Kính Minh và Dịch Phấn Hàn có thể trở thành một đôi hay không.

24.3.13

So what?

Tự dưng nhớ lại hồi lâu rồi, từng vuột miệng nói với chị thế này "Em có coi vài tập F.R.I.E.N.D.S, nhưng thấy không mắc cười gì hết". Thế là chị nghiêm túc quay lại nhìn và trầm ngâm nói "Lẽ ra câu này chị nói với sinh viên năm nhất thôi. Em phải học cách tiếp xúc với cái mới, hòa nhập mới được". Sau này chị còn nói thêm một câu là "Em đừng có suốt ngày ở nhà coi phim Hongkong nữa".

Khi đó định trả lời là em hiểu nên cười chỗ nào, nhưng em thấy chẳng mắc cười gì cả nên chẳng cười. Nhưng có khi giải thích chỉ là biện hộ. Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện.

Nhưng nói trở lại, coi phim Hongkong thì sao? Cứ phải cười khi coi F.R.I.E.N.D.S và ngày ngày coi phim Mỹ thì mới là hòa nhập với thế giới, mới là tiến bộ hay sao. Cứ cười khi Joey nói "How ya doing?" thì mới là mở mang đầu óc rồi hay sao? (mặc dù em đã cười thật)

Chị coi phim Hongkong có hiểu được truyện cười của họ không? Có hiểu cổ phiếu đang lên số 9413 là thế nào không? Có hiểu trong phim họ nói túi xách hiệu LB là thế nào không? Nếu không hiểu thì cũng có cười được đâu.

Cho tới bây giờ em vẫn chọn coi phim Hongkong chứ không coi phim Mỹ. Chắc chị biết Cổ Thiên Lạc, Lâm Phong, Châu Tinh Trì, Lưu Đức Hoa, Lý Liên Kiệt, Châu Nhuận Phát, Lương Triều Vỹ. Vì họ quá nổi tiếng, không biết không được. Nhưng chị có hiểu được Mai Diễm Phương, Trương Quốc Vinh, Lý Thanh Vân, Lý Khắc Cần, Lâm Thanh Hà, Trương Bá Chi. Chưa kể đến hàng sa số diễn viên TVB Dương Di, Trần Hào, Mã Quốc Minh, Lê Diệu Tường, Đặng Tụy Văn...Chị nghĩ coi phim Hongkong là chẳng ra gì, chẳng học hỏi được gì, chẳng mở mang đầu óc? Cứ phải xuýt xoa trầm trồ vì Joker hay Tony Stark thì mới là dân xem phim thứ thiệt hay sao. Chị làm sao hiểu được sự quyến rũ của Lý Thanh Vân hay sự dễ thương của Mao Thuần Quân.

Xem phim Hongkong là sự lựa chọn của em. Vì em thích văn hóa Châu Á, văn hóa Trung Quốc và đặc biệt là văn hóa Hongkong. Cứ là Tây phương mới là hiện đại, văn minh, tiến bộ, hay ho, tuyệt vời hay sao.

Nếu bây giờ em nói cho chị biết em đọc văn học Trung Quốc nhiều lắm thì chị sẽ phản ứng thế nào? Cứ phải đọc Harry Potter hay Gone with the wind  mới đúng là người đọc sách hay sao? (Em đã đọc trọn bộ Hary Potter bằng tiếng Anh và rất thích, đã đọc cả Percy Jackson, cả To Kill the mockingbird, cả Catcher in the Rye, chưa kể tất cả sách của Dan Brown. Em cũng thật thích bộ Twilight mà chị nói là mê muội đánh mất tuổi trẻ vào đó). Chị có biết Giả Bình Ao, Đới Tư Kiệt, Tô Đồng, Dư Hoa là ai không, có biết Totem sói là sách gì hay không? Có nên kể đến Kim Dung, Cổ Long không nhỉ? Nếu nói đến Hàn Hàn, Quách Kính Minh, Anni Bảo Bối thì chị lại nhìn em thế nào?

Thật ra chỉ muốn nói đây là sở thích, là lựa chọn của em. Và em còn mong muốn được am hiểu tường tận nữa kia. Xin đừng áp đặt tư tưởng của mình lên người khác.


19.3.13

[Review] Thiên môn công tử -- Phương Bạch Vũ


Một cuốn truyện kiếm hiệp không có lấy một chiêu thức nào. Thậm chí nhân vật chính cũng không biết võ công. Mà đây không hẳn là kiếm hiệp, tác giả gọi đây là "trí hiệp". Thì ra đây mới là thể loại tôi thích, có thể nói như vừa tìm được tri kỉ. Dùng chữ của Đường Thất Công Tử là cái thể loại "suy đoán nhân tâm", là quân sư sau bức rèm. Hệ liệt Sở Lưu Hương và Lục Tiểu Phụng của Cổ Long có một chút hơi hướm đấu trí đấu kế này nhưng vẫn chưa đặc sắc như truyện này.

Chỉ hơi tiếc là Thiên Môn Công Tử Vân Tương đây không có đối trọng, một mình trong bóng tối mưu mô tính toán. Đối phương luôn ở thế bị động. Tôi mong được đọc những trận đấu trí lẫn nhau. Hay nhất chính là không biết ai là kẻ chiến thắng, kể cả tác giả, để cho câu chuyện diễn tiến tự nhiên, đến khi không nghĩ ra kế nữa thì kẻ bày mưu lập kế đó là người chiến thắng.

Mà, Thiên Môn Công Tử chỉ là phiên ngoại của hệ liệt Thiên Môn Đại Truyện. Thì ra vẫn chưa vào chính truyện mà đã đặc sắc như thế. Lẽ nào phải mày mò tiếng Hoa tiếp?

Ơ, hóa ra đây thật ra là cuốn 1 - Thiên Môn Chi Môn trong bộ Thiên Môn Đại Truyện. Thiên Môn Công Tử đúng là phiên ngoại, nhưng nội dung khác, không phải như cuốn xuất bản này.

Bản dịch tiếng Việt này đọc cũng rất chi là thú vị. Chất lượng dịch rất tốt. Khi cần Hán văn thì có Hán văn, khi cần thuần Việt thì có thuần Việt. Chỉ có điều, bìa sách in nhầm chữ "Môn" thành chữ "Khẩu" thì phải.

7.3.13

hết sức nhảm

Đọc thấy các bạn gái mê mẩn các anh quân nhân trong ngôn tình.

Nhìn lại, ớ, chẳng phải mình đang có một anh quân nhân đây sao. Mà thật ra thì ở cái xứ này, ra đường chỉ vào anh trai nào cũng đều là quân nhân ráo trọi.

Nhưng gì thì gì, anh cũng là quân nhân, có đồ rằn ri, có nón quân đội, có giày duyệt binh, biết ngụy trang, biết dùng súng trường, biết lái xe tăng. Anh còn biết cả yêu em nữa.

Anh chỉ có tròn trịa một chút thôi.

4.3.13

something has to be written down

Dear H.,

Finally I figured out what feeling I had had for the last few days. It was offending feeling due to privacy was invaded.

Until now I recognize I am extremely sensitive to my privacy being respected. Sure, you can track my pageviews and my IP because they are exposed to you (you will not wish to know how much I want to make them invisible to you and how desperate I am now due to the lack of IT knowledge) but please do me a favor of not informing me that you are monitoring me.

I feel insecure. Like being naked walking on the street. If I were less shy and introverted, I would immediately message you to shout "Stop your silly stalking. It is emotional abuse." But well, I know this will offend and hurt you worse.

Please don't message me one more time because you don't see me online recently. That will make up the definition of "stalking" and "emotional abuse" to my definition.

Regards,
Z

2.3.13

ngôn tình

Found in the draft. Out of boring, need to do something to overcome the creepy feeling.

I think I have had enough dose of this type. I have read almost all the recommended novels in 3 months. There is a point of time I thought I really addict to this type, which surprises me a lot. But the fact shows that enough is enough.

...

Found in the draft.

Nhiều khi nghĩ phụ nữ không nên hỏi đàn ông mấy câu kinh điển như "em và mẹ anh rơi xuống biển thì anh cứu ai trước" hay "em và công việc của anh, anh chọn thế nào".

urh

urh, I feel a bit creepy. The starting was good then the person became over sensitive. He monitors of my page views and this makes me feel like being stalked.

Kind of creepy. Urh.

To add in after a few minutes: it IS indeed creepy. He knows I am in school. Oh no. Does he know what webpages I am viewing and what programs my computer is running now? Urhhhhhhh.