23.11.13

to jot down

Nghĩ lại thì Bài Phong yêu Hạo Nam vì cổ nhìn thấy mặt lương thiện của ảnh. Cổ yêu một Hạo Nam thiện lương nhân hậu. Cổ không yêu và muốn thay đổi cái mặt tà ác tàn nhẫn của ảnh. 

Vậy thì cổ có yêu một Da Luật Hạo Nam thật sự không? 

Da Luật Hạo Nam đứng trước mặt Bài Phong trong đêm mưa gió đó có cả mặt thiện lương và mặt tà ác. Nhưng Bài Phong muốn phủ nhận đi một nửa con người của ảnh. 

20.11.13

zzz

Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Việc thành hay không thành không phải hoàn toàn do mình kiểm soát được. Nhưng để được "thành sự" thì cũng phải "mưu sự" trước.

Càng ngày càng thấm chữ "nhân quả." Trên thực tế thì đó là đầu tư và thu hoạch. Muốn thu hoạch thì phải đầu tư. Nhưng đầu tư rồi thì có khi không biết sẽ khi nào thu hoạch và thu hoạch được gì. Cái nhân vô chừng mà cái quả cũng vô chừng. Thứ nắm bắt được trong lòng bàn tay thật là ít ỏi lắm.

15.11.13

Hoa tư dẫn (2)

Nghĩ nghĩ nên viết hay không. Thôi thì cứ viết xuống trước đã.

Vừa đọc được bài phân tích của chính Đường Thất Công Tử viết về Thẩm Ngạn. Chị nói Thẩm Ngạn luôn yêu Tống Ngưng. Ảnh có cảm giác với cổ ngay lần đầu gặp cổ và nhận ra thứ cảm giác đó là tình yêu khi ảnh mang Hộ Tâm Kính của cổ.

Nghĩ lại, mình chưa bao giờ nghĩ là Thẩm Ngạn không yêu Tống Ngưng. Biểu tình của ảnh lúc thấy cổ chìm trong biển lửa cho thấy ảnh yêu cổ từ lâu. Mình chỉ không biết ảnh yêu cổ từ khi nào.

Ngày đó viết là Tống Ngưng đáng thương nhất trong Hoa Tư Dẫn bởi vì đến chết cổ cũng không nghe được lời từ đáy lòng của Thẩm Ngạn. Cái cổ mang theo lúc chết là cái xác khô của mối tình đơn phương vô vọng và giấc mộng Hoa Tư phù ảo. Mà nói cho cùng, nếu Tống Ngưng không chết, thì Thẩm Ngạn cũng không bao giờ nói ra những lời từ đáy lòng đó.

9.11.13

zzz

Đang nướng qua nướng lại trên giường, nhận được tin nhắn thì chẳng muốn ngủ nữa. Tin nhắn đại loại là con uống bia hả, đừng uống bia nha con.

À mình là đứa nổi loạn dữ lắm. Không phải nổi loạn kiểu đi club, nhảy nhót, uống rượu, có nhiều bạn trai. Mà nổi loạn kiểu muốn phá bỏ khuông khổ bị áp đặt lên người mình.

Cái đang lo lắng là uống bia nhiều bị say bị lợi dụng cưỡng hiếp. Để loại bỏ nguy hiểm này thì không uống bia. Được, một lựa chọn. Nhưng thế giới này không hoàn hảo, không phải lúc nào cũng có sự lựa chọn hoàn hảo đó. Muốn không bị lợi dụng thì ít nhất là tập uống bia không bị say để tự bảo vệ bản thân, nhiều hơn thì là chọn bạn đi cùng, chọn địa điểm uống.

Tương tự là xuống nước bơi sợ bị chết đuối. Để loại bỏ nguy hiểm này thì không xuống nước, không đi bơi. Tại sao phải vậy? Tại sao không phải là tập bơi cho giỏi để tự bảo vệ bản thân.

Mình không hiểu được cái lập luận đó. Chọn những phương thức làm cho bản thân ngày càng yếu đuối. Mình không làm được. Nguy hiểm không tự động biến mất, muốn bảo vệ bản thân khỏi nguy hiểm, cách tốt nhất là rèn luyện bản thân mạnh mẽ hơn để chống lại nguy hiểm. Chứ không phải là trốn tránh nguy hiểm đó.

Còn nữa, đừng học tiến sĩ được không con, học tới thạc sĩ thôi. Tại vì sợ con ế chồng, không trai nào thèm cưới. Nếu trai đó tự ái vì không học cao bằng mình, thì mình cũng không có thèm cưới trai đâu.

Còn hàng hà vô số thứ như là con gái phải biết nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc chồng con. Chi vậy? Sao chỉ có đàn bà mới có cái "đặc quyền" làm việc nhà vậy? Không có đàn bà thì đàn ông không biết tự chăm sóc bản thân à. Nguyên tắc của mình rõ ràng lắm, điều cơ bản nhất ở một con người độc lập là tự nuôi sống và chăm sóc bản thân. Điều kiện sống cao thấp, tiền kiếm được nhiều ít không quan trọng, quan trọng là tự đứng trên đôi chân của mình. Đàn bà làm việc nhà, đàn ông kiếm tiền. Thì hóa ra không gộp chung lại thì không sống được à. Mình không đồng ý với sắp đặt này.

Mình đã từng nói, chính là đàn bà đang làm khổ đàn bà và đang cho phép đàn ông làm khổ đàn bà. Tại sao không chấm dứt cái vòng lẩn quẩn này? Nếu không thay đổi được thế giới thì hãy thay đổi bản thân.

Sau này mình chỉ yêu cầu hai điều ở con gái là sống lành mạnh và tự nuôi sống, chăm sóc được bản thân.

Thật ra mình rất muốn chửi thề, nhưng mà gái ngoan không có chửi thể. Mình không phải gái ngoan, mình chọn không chửi thề, đó là sự lựa chọn chứ không phải vì đàn bà phải thế.

8.11.13

zzz

Coi phim, đọc truyện, đọc blog, thưởng thức nhiều tính cách của người giả lẫn người thật. Ngày xưa từng muốn trở thành hình mẫu thế này thế kia để được giống người này người kia. Ngày xưa đó chỉ cách đây vài ba năm mà thôi. Giờ thì ngộ ra sức ì của bản thân quá lớn đi, chỉ có thể làm bản thân mình mà thôi.

Nhưng mà, cái sức lực tự bên trong mình cũng không to lớn bằng ảnh hưởng ngoại lai. Hay nói chính xác hơn là bản thân quá yếu đuối trước áp lực bên ngoài. Ngày xưa thật muốn chống lại những ảnh hưởng này, nhưng lớn chút thì nghĩ khôn ngoan thì nên thỏa hiệp.

Bản thân đã trở nên quá cũ kỹ, không thể hòa nhập được với sự thay đổi của những người xung quanh. Thay đổi thì cũng nhanh lắm thôi, chỉ cần nghĩ cho mình thêm mấy phần, đeo thêm một lớp mặt nạ cười cười, chuyện chỉ kể ba phần thật. Làm được, hoàn toàn làm được. Chỉ là ngày xưa từng phát biểu một câu (tự cho là) thâm thúy như thế này: nếu mà một người cứ đeo mặt nạ mãi, thì cái mặt nạ có dính vào mặt của họ và họ có một khuôn mặt mới hay không?

Dạo này có suy nghĩ hơi tiêu cực là "dĩ kỳ nhân chi đạo, hoàn trị kỳ nhân chi thân". Nghĩ lại cũng không phải tiêu cực lắm. Thủ đoạn không phải không biết dùng, mà là không muốn dùng. Có lẽ nên rèn luyện lại thôi, cái gì bỏ lâu không dùng cũng sẽ bị rỉ sét.

Mình làm bộ cáo thế thôi. Chứ mình là một con thỏ chết nhát.

7.11.13

Tình đồng nghiệp - Off Pedder

Có nên làm loạt bài cảm nhận phân tích về Off Pedder không ta? 337 tập, vô số thứ để nói. Coi lần đầu cách đây 2-3 năm, theo hết 337 tập phim vì tình cảm của Hân Thưởng và Dư Gia Thăng. Coi lại lần 2, ngộ ra được rất rất nhiều thứ hơn.

Một số thứ lụm được
- Quy luật đầu tiên trong văn phòng là thà đụng chạm ông chủ chứ đừng đụng chạm bí thư, hơ hơ.
- Trong văn phòng, đáng sợ nhất không phải là sếp để mặt dữ dằn mà là sếp cứ để mặt cười cười. woahaha.

Trong suốt 337 tập, Tina được xếp vào phía phản diện. Nhưng cảm thấy Tina là người đáng thương nhất.

 (tbc)

1.11.13

Halloween

Happy Halloween! 万圣节快乐!

Halloween được gọi là lễ Vạn Thánh ở Trung Quốc.

Lễ hội ma quỷ của người Hoa là tháng 7 âm lịch. Tháng này không hề có trang trí, hoạt động vui chơi gì hết. Ai cũng sợ nhắc đến những "thứ đó", làm gì cũng cẩn thận hơn chút. Người ta đốt vàng mã ven đường, bước ra đường cũng cảm thấy run run. Cả Tân Gia Ba (Singapore) được phủ lên cái không khí kỳ dị, ma quái. Có những buổi biểu diễn nhạc xưa hay ca kịch Quảng Đông, Triều Châu với hàng ghế đầu trống không. Ghế đó không phải cho người ngồi. Biểu diễn không phải cho người xem.

31 tháng 10 là Halloween, là lễ hội ma quỷ của người Tây. Người tóc đỏ ấy mà (Ang-mo). Từ giữa tháng 9, Tân Gia Ba đã ngập trong không khí lễ hội. Đồ trang trí ma quỷ, mặt nạ, nón phù thủy, được treo và bán khắp nơi. Siêu thị gần nhà treo một bộ xương lủng lẳng, nhìn rất đáng sợ. Nhưng không ai sợ cả, mọi người đều vui vẻ háo hức chờ đến ngày lễ. Lễ hội hóa trang được tổ chức rình rang. Bí ngô bán đầy cả siêu thị cao cấp. Thức ăn thức uống trong nhà hàng cũng đổi theo mùa Halloween.

Từng nói với anh, tại sao lại khác biệt như thế?

Anh trả lời thì rằng ma Tây phương không hiểu tiếng Hoa nên chẳng ai sợ đâu.

Bản thân cũng thấy rờn rợn vào những ngày tháng 7 khi nhìn thấy khói nhang nghi ngút cùng với đồ ăn đồ uống được cúng bên lề đường. Tự an ủi vì ai cũng sợ nên mình sợ, ai cũng tin nên mình tin. Nhưng thật sự mong đến lúc tháng cô hồn trở thành lễ hội như lễ Vạn Thánh này.