1. Đã viết một ít vài ngày trước nhưng phần mềm không lưu được nên mất hết rồi.
2. Sơn tra thụ chi luyến kể về chuyện tình của cô gái Tĩnh Thu và chàng trai Tôn Kiến Tân trong bối cảnh là cách mạng văn hoá ở Trung Quốc. Câu chuyện được kể với góc nhìn của Tĩnh Thu nên người đọc chỉ biết được cô làm gì, nghĩ gì, trải qua những gì, nhưng không biết được những điều đó của Tôn Kiến Tân. Tôn Kiến Tân qua lời kể của Tĩnh Thu là một người có tư tưởng tự do, không phải lo lắng về vật chất, không lo lắng và càng không để ý về lời ra tiếng vào của những người xung quanh.
Trong câu chuyện của Tĩnh Thu, anh hiện lên rất hoàn mỹ. Anh thường một mình đến chỗ cô để yên lặng nhìn cô, anh muốn cho cô tiền để cô không phải vất vả làm việc, anh có thể hiên ngang dẫn cô đi ăn nhà hàng, dẫn cô đi khám bệnh, và cả đi mua băng vệ sinh cho cô. Mình nói ở trên là mình không biết anh đã trải qua những gì. Bởi vì từ Tĩnh Thu, mình biết được là trong thời kỳ đó, người ta đã quan sát nhau, kể tội nhau nhiều như thế nào. Trong thời kỳ đó, con người không có quyền bộc lộ tư tưởng tự do, nhưng dưới lời kể của Tĩnh Thu, Tôn Kiến Tân đã làm được điều đó. Mình không biết được anh đã làm những gì nữa để có thể có những hành động hiên ngang như thế.
Nhưng mà anh hoàn mỹ như vậy là có điều kiện: anh không phải lo lắng về vật chất vì lý do nào đó anh có nhiều tiền, và anh cũng không phải lo lắng về áp lực của cơ quan, của xã hội có lẽ vì cha anh là tư lệnh. Thử đặt tình huống Tôn Kiến Tân phải cực nhọc kiếm từng bữa ăn như Tĩnh Thu, như những người con trai Tĩnh Thu gặp trong lúc làm việc, thì anh có những suy nghĩ và hành động tiêu sái phóng khoáng như vậy không. Mình nghĩ là không.
No comments:
Post a Comment