4.3.17

[Review] Người đưa đò (Lương Triều Vỹ, Kim Thành Vũ)

Phim do Vương Gia Vệ làm giám chế, Trương Gia Giai đạo diễn.

Phim cho mình một cảm giác đây là bài thi của học nộp cho thầy. Bài thi vượt ngưỡng "pass" nên mới được công chiếu. Nhưng không có nghĩa là hay. Kể cả khi người thầy Vương Gia Vệ này lên tiếng khen hay. Mối quan hệ này làm mình nhớ tới thầy của mình. Cũng chính là thái độ của người thầy đối với bài thi của học trò, và đối với học trò.

Mình nghĩ là chuyện đã diễn ra như thế này: Vương Gia Vệ nhìn ra được nhiều chỗ chưa được ở phim, và khuyên bảo Trương Gia Giai xem xem có cải thiện được gì không. Trương Gia Giai hỏi lại như vậy phải sửa như thế nào, Vương Gia Vệ lại nói nên có kết quả thế này, nhưng làm thế nào thì trò tự nghĩ đi. Trương Gia Giai sửa mãi đến sức cùng lực kiệt nhưng thầy vẫn chưa vừa ý, trong khi bản thân đã thấy tác phẩm của mình vô cùng hoàn hảo. Nên Trương Gia Giai lại hỏi có thể đem chiếu được không, trò không muốn sửa nữa. Vương Gia Vệ thân là thầy sẽ nói muốn công chiếu thì cứ làm đi, không muốn sửa nữa thì thôi, để xem người ta nhận xét về trò thế nào; mặc dù bản thân ông ta vẫn chưa hài lòng về tác phẩm này. Sau khi công chiếu, quả thật có nhiều nhận xét không hay, Vương Gia Vệ đứng ra nói là tôi thích. Bởi vì ông ta thích thật. Đối với ông ta, tác phẩm không được mười điểm, nhưng vẫn được bảy tám điểm, cho nên ông đã hài lòng lắm với người học trò này. Trước mặt học trò dĩ nhiên ông phải phê bình để học trò từ tám điểm có thể vượt bậc thăng cấp lên mười điểm. Trước mặt người ngoài ông thân là thầy dĩ nhiên phải che mưa đỡ gió cho học trò.

Thật ra đây chính là cách đối đãi của thầy và mình. Mình vẫn chưa bao giờ với được nấc thang mười điểm của thầy. Trước mặt mình, thầy cũng chưa bao giờ nói em làm được lắm. Nhưng thật ra thầy đã luôn có ý đó, chỉ là mình lúc đó ngờ nghệch quá nên không hiểu nổi. Thầy nói hãy xem những gì em viết trước đây, và những gì em viết hiện tại, khác nhau như thế nào; hãy xem cách em vẽ biểu đồ, cách em thuyết trình, khác nhau như thế nào; nếu không có gì khác nhau, hoặc là ngày xưa em đáng được tấm bằng tiến sĩ này, hoặc là em chẳng có tiến bộ gì, bốn năm qua là hoang phí. Rồi thầy lại nói thầy nhìn ra sự khác biệt. Lại có một chuyện khác thầy từng nói với một học trò khác là thầy không nghĩ em viết được tới cấp độ như vậy. Còn với mình, thầy lại nói em phải cải thiện cách viết của em. Mình đã buồn biết bao nhiêu vì mình không nghĩ người bạn kia giỏi hơn mình. Nhưng nhìn lại thầy chưa từng sửa văn của mình, chưa từng sửa dàn ý của mình. Nghĩa là thầy cảm thấy bài làm của mình không quá tệ. Nhưng mình thật sự vẫn còn khúc mắc đó trong lòng. Mình đã tìm đọc bài làm của người bạn kia, không vì ghen ghét, thật sự là cách viết của bạn thua mình vài phần. Tới bây giờ mình đã tiến bộ tới bậc như vậy đấy, mình hiểu được tại sao thầy có thể nhìn ra câu văn này do một học sinh viết hay do một giáo sư viết ra, mình bây giờ cũng có thể nhìn ra. Nhưng mình vẫn chưa có can đảm để hỏi thầy thầy thật sự đánh giá người bạn kia hơn em sao.

Quay lại nói chuyện phim, bộ phim này Trương Gia Giai muốn học tập theo Vương Gia Vệ, nhưng tất nhiên là vẫn chưa bằng. Phim chỉ vừa đủ điểm đậu, "pass", mà thôi.

Màu phim và cách quay phim có ý vị. Diễn viên toàn ngôi sao. Trừ bạn gái Dương Dĩnh Angelababy và một vài phút của chị gái Hùng Đại Lâm ra, diễn xuất khá đồng đều. Bộ phim này thật sự là trò chơi đối với đám ngôi sao này mà thôi. Lương Triều Vỹ và Kim Thành Vũ diễn như chơi, rất thoải mái. Bộ phim này thật sự sao làm khó được hai anh. Phim còn có Trần Dịch Tấn, dĩ nhiên diễn được tròn vai. Mình không biết tên diễn viên đóng vai bạn gái của Lương Triều Vỹ. Cô ta có nét diễn và phong thái của Vương Phi. Võ đoán là giám chế và đạo diễn đã từng mời Vương Phi, nhưng không mời được. Nếu là Vương Phi hoặc giả là Trương Mạn Ngọc, ngồi bên trong quầy bar đối diện với Lương Triều Vỹ, cảnh phim sẽ hoàn mỹ biết bao.

Âm nhạc của phim hay dở thất thường. Mỗi phân đoạn ở đầu phim có một bài hát làm nhạc chủ đề. Chưa nói đến hợp hay không hợp với hoàn cảnh, nhưng vô hình trung làm mình nghĩ phong cách của đạo diễn là như thế. Nhưng một phân đoạn ở giữa phim, lúc Lương Triều Vỹ và Kim Thành Vũ đánh nhau với người khác, Lương Triều Vỹ nói vô tình họ được sống lại thời tuổi trẻ, vậy mà nhạc nền lúc đó chỉ là nhạc, không phải một bài hát chủ đề. Một thời điểm vô cùng thích hợp để phát bài hát chủ đề vậy mà không có bài hát nào. Mình đã trông chờ từ lúc hai bọn họ vừa đánh nhau, đến lúc họ đánh nhau xong, và mình đã thất vọng ghê gớm.

Lời thoại và nội dung phim có chút sáo rỗng. Vẫn là câu chỉ vừa đủ pass, vẫn chưa tới được mức hay. Hay là nói biên kịch (cũng chính là Trương Gia Giai) muốn học tập Vương Gia Vệ, nhưng chưa bằng, nên có chút giả tạo.

No comments:

Post a Comment