30.3.17

[Review] Movie Hóa ra anh vẫn ở đây (Lưu Diệc Phi, Ngô Diệc Phàm)

Phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Tân Di Ổ. Lưu Diệc Phi đóng vai Tô Vận Cẩm, Ngô Diệc Phàm đóng vai Trình Tranh.

Truyện mình đã đọc cách đây vài năm, từ lúc ngôn tình bắt đầu trở thành trào lưu. Ngày đó thích Trình Tranh vô cùng, và không thích Tô Vận Cẩm lắm. Khi xem phim mình lại có cảm tình với Tô Vận Cẩm. Ngày xưa mình cảm thấy Tô Vận Cẩm rất cứng nhắc, ấu trĩ, lại quá tự ti một cách vô lý, phần nhiều cảm giác này có từ giọng văn của Tân Di Ổ. Tuy nhiên Lưu Diệc Phi đã diễn được Tô Vận Cẩm không phải cứng nhắc mà là kiên cường, không phải tự ti mà là ý thức được vị trí của bản thân và dũng cảm đối mặt. Nhiều người chê Lưu Diệc Phi diễn cứng, ít biểu cảm. Còn mình lại thấy đó là cách diễn, là phong cách của cổ. Cổ diễn ra được vui buồn, đau khổ, hạnh phúc. Chỉ là khuôn mặt cổ luôn cho mình cảm giác có bức màn phân cách giữa cổ và thế giới, kiểu như thần tiên thoát tục vậy.

Ngô Diệc Phàm lại không diễn ra được Trình Tranh. Những đoạn Trình Tranh ở trung học ảnh diễn ra được một cậu nhóc kêu ngạo và trẻ con. Nhưng sau khi Trình Tranh học đại học thì ảnh diễn không ra được. Những đoạn Trình Tranh buồn, đau khổ, tức giận, ảnh đều diễn không tới. Không phải cứ nhăn mặt, gằn giọng là ra được đau khổ và tức giận đâu. Nhìn lại khuôn mặt bình thản như nước của Lưu Diệc Phi khi cổ sắp khóc đi, cổ có cả một trường cảm xúc trên lớp màn bình thản đó đó. Mà Ngô Diệc Phàm nhìn trẻ quá, Lưu Diệc Phi đứng cạnh ảnh cứ như hai chị em.

No comments:

Post a Comment