11.12.14

[Review] Hãy nhắm mắt khi anh đến -- Đinh Mặc

Lâu rồi không đọc ngôn tình. Nghe tiếng bộ này đã lâu, nhưng vẫn quyết tâm không đọc. Nhân lúc sync ipad trên máy tính, nhớ ra nên kiếm tải về.

Cảm giác sau khi đọc là thỏa mãn. Như vừa xem xong phim bộ TVB. Các yếu tố để thu hút người đọc đều có, được phát triển vừa đủ.

Nhân đọc truyện này, tôi mới nghĩ đến cảm nhận người đọc khi chính mình đang trong vai người đọc. Khi nội dung, cách dẫn truyện, văn phong, tình tiết làm tôi thấy thích, thu hút tôi một chút, có vẻ thuyết phục một chút, tôi sẽ chấp nhận đọc đến hết, cho điểm trên trung bình, và ít phân tích lại. Có thể khi phân tích, suy xét kỹ, văn bản này có điểm sai, có lỗ hổng, nhưng khi qua được đánh giá ban đầu như trên, tôi vẫn cho trên trung bình. Sự thật là tôi vẫn phải học tập để có đủ kiến thức để đánh giá ban đầu, hay cảm nhận lần đầu khi đọc văn bản được chính xác hơn. Nhưng hiện tại, văn bản tôi cho trên trung bình thì không phải quá tệ đâu.

Tôi muốn được đọc những câu chuyện mà người viết dẫn dắt mình qua từng câu chữ, người viết quan tâm đến tôi, là người đọc. Tôi muốn người viết thuyết phục bằng nhiều thông tin, nhiều dẫn chứng mặc dù tôi chẳng bao giờ quan tâm đi kiểm chứng và có khi chẳng đọc hết mớ thông tin đó, nhưng tôi thấy thuyết phục khi gặp được những lô lốc dẫn chứng như vậy. Đây chính là cái điều bất công nhất, tôi phải tìm kiếm nhiều thông tin, phải gò từng câu chữ cho đoạn thông tin đó, nhưng anh không đọc lấy một chữ. Mà bất công thì sao, tâm lý người đọc chính là như vậy. Nhưng hãy tin đi, khi người đọc thấy hứng thú với văn bản, họ sẽ trở lại đọc kỹ từng câu của người viết. Chung quy vẫn là người đọc cảm thấy hứng thú với văn bản trước. Nếu người đọc không có hứng thú, quá trình leo đến thang trên trung bình của văn bản rất là chông gai. Từ ngữ hiện giờ gọi là sẽ bị ném đá đó.

Quay trở lại Hãy nhắm mắt khi anh đến. Bị thích Bạc Cận Ngôn rồi. Ha ha. Nhưng tôi không phải là người đọc mù quáng đâu à, hoặc là đang cố không mù quáng. Mấy cái ngoại truyện viết về Bạc Cân Ngôn thật không đúng với tính cách anh chút nào. Người như anh Ngôn mà lên forum à, còn lấy nick là SimonKing à. Anh Ngôn tự tin mình là thiên tài, hơn tất thảy mọi người. Những người như vậy không cần những hành động nhỏ như dùng nick để củng cố niềm tin đâu. Nick "người qua đường A" có vẻ hợp với anh hơn, và nếu anh có đăng bài thì cũng phải là dạng "chư vị thật nhàm chán và ấu trĩ."

Nhưng chính văn thì tôi cho trên trung bình. Cảm thấy cái gì cũng vừa đủ. Đọc để giải trí thì vậy là được rồi.

Thích tinh thần kiên cường lạc quan của Bạc Cân Ngôn. Anh rất mạnh mẽ, không hề bi lụy. Những quá khứ đau buồn, sợ hãi không hề ảnh hưởng đến anh. Anh mặc nhiên chấp nhận và sống chung với quá khứ đó vì quá khứ là fact - là những thứ đã diễn ra, không thể chối bỏ. Bạc Cận Ngôn cho tôi một cảm giác rất lành mạnh, thanh sạch, bình tĩnh, điềm đạm. Có khi hình tượng Bạc Cận Ngôn không thật, nhưng là hình tượng tôi muốn đạt được. Một trạng thái cân bằng trong tính cách, trong nội tâm. Cân bằng dạng vững chắc (stable equilibrium), vẫn có thể trở về trạng thái cân bằng khi có xáo trộn. Hoặc ít ra là dạng neutral equilibrium, chuyển dời đến vị trí cân bằng khác khi có xáo trộn.

Đọc mấy chương đầu liền nghĩ ngay tới hình tượng Sherlock Holmes trong series của BBC. Chắc không phải là trùng hợp đâu.

Lại nữa, đang đọc Đề thi đẫm máu của Lôi Mễ. Vì hai cuốn này hay bị đem lên bàn cân. Người đọc Lôi Mễ thì thường sẽ phản ứng như anh Bạc Cận Ngôn, dạng "tôi biết tôi hơn các anh." Mà, đọc được một phần tư rồi, thấy Hãy nhắm mắt khi anh đến có nhiều điểm tương đồng, giống nhau trong từng câu chữ và lối phân tích. Đừng nói một ngày sáng tỏ ra là Đinh Mặc là vợ anh Lôi Mễ nha. ~~~~

No comments:

Post a Comment