28.12.2012: See comment for gift ^^
.
Kinh dị quá, đã đọc xong bộ này bằng tiếng Hoa (với sự giúp đỡ nhiệt tình của từ điển trong Chrome).
Chỉ lướt đọc đoạn nào có hai anh chị nam nữ chính thôi mà cũng mệt kinh khủng. Nhận được thêm nhiều mặt chữ nhưng chắc sẽ quên nhanh trong một tháng nữa.
Truyện thì rất là có vị của phim Hồng Kông. Nhất là phim ATV. Nếu làm phim thì sẽ hấp dẫn, làm truyện thì vẫn còn thiếu vài (đọc là: nhiều) phần.
Anh nam chính Lệ Minh Vũ có thù với nhà chị nữ chính Tô Nhiễm. Gây thù với ảnh có thể kể là cha chỉ, mẹ chỉ và chỉ. Nhưng tại làm sao anh chỉ trả thù cha chỉ và chỉ, còn mẹ chỉ thì được tha thế kia?
Mà nói trả thù thì sau khi cha chị nhảy lầu, anh li hôn chị, chị bỏ đi, chẳng phải anh đại công cáo thành rồi sao? Bốn năm sau gặp lại chị, ngoài việc còn luyến tiếc chị, lại còn muốn đem chị về hành hạ tiếp để trả thù, là tại làm sao? Tự giải thích là có thể không thấy mặt thì thôi, thấy mặt thì lại nổi lòng thù hận, hơ hơ, vậy thì anh cũng tâm thần phân liệt giống chị rồi.
Truyện đi xuống từ từ. Hai ba hồi đâu xây dựng anh Lệ Minh Vũ rất rõ ràng mình muốn gì và đang làm gì. Thứ nhất anh biết anh yêu thích nụ cười trong sáng của cô gái đó. Thứ hai anh muốn trả thù cha mẹ và người con gái đã hại chết cha mẹ anh. Vì cô gái sở hữu nụ cười đó cũng là người anh phải trả thù, anh không muốn xuống tay với cô nên quyết định hành hạ cô chút ít rồi buông tay. Rồi trong những năm xa cô, anh sống trong nỗi đau vì nhớ cô. Suýt bị câu "Em đừng khóc, tim anh đau lắm?" của anh làm cảm động luôn.
Nhưng sau đó thì một mặt hành hạ thể xác cô, một mặt thì tự nói thương xót cô. Truyện bắt đầu đi xuống khi mà mất đi sự nhất quán trong tính cách của Lệ Minh Vũ. Anh chẳng biết anh đang làm gì và anh muốn làm gì. Thật chẳng rõ anh luôn yêu cô nhưng cũng luôn ép mình hận cô, hay anh luôn hận cô rồi từ từ lại yêu cô. Thật tiếc cho hình tượng Lệ Minh Vũ được xây dựng lúc đầu.
Nếu là tôi thì sẽ sửa tình tiết thành anh cưới cô về, ngửa bài với cô là anh yêu em là thật, nhưng anh có thù với em và nhà em cũng là thật, em cũng yêu anh thì hai chúng ta hãy hành hạ lẫn nhau đi. Anh yêu phải kẻ thù của mình vậy thì em cũng phải nếm chút tư vị yêu phải kẻ hại gia đình mình đi.
Mà cái thể loại ngược (đãi) thân (thể) này chắc toàn các anh tâm thần phân liệt kiểu này. Cái cách thực hiện câu "làm họ sống không bằng chết" của các anh thì thật là biến thái và vô cùng tầm thường. Tâm cơ trong phim Hồng Kông về hào môn mới là cách thật sự làm người sống không bằng chết.
Làm nhớ lại Gia Luật Hạo Nam và Dương Bài Phong. Trả thù nhà hận nước là phải như Hạo Nam, làm gì có cái chuyện đem con gái nhà người ta về hành hạ thể xác như vậy. Mà yêu phải kẻ thù cũng là phải như Hạo Nam, phân biệt được rõ ràng bên tình bên hận. Tha được Bài Phong thì tha, nếu Bài Phong muốn giết anh bảo vệ Dương gia thì cả hai hãy cùng Dương gia chết trong Thiên Môn Trận vậy. Đã không bỏ được hận thù thì đành đồng quy vu tận. Hẳn Bài Phong cũng nghĩ như vậy. Đó là sự rõ ràng trong suy nghĩ.
(Nhận ra là bản thân luôn muốn sự tỉnh táo, rành mạch rõ ràng. Và thích những nhân vật như vậy. Biết rõ mình muốn làm gì, mình nên làm gì và mình phải làm gì. Đặt biệt là trong vấn đề tình cảm. Vì vậy thật không thích Trương Vô Kị)