- Em nghe bạn kể có nhiều bạn gái tốt nghiệp đại học đàng hoàng, có việc làm tốt lắm, nhưng đám cưới xong thì nghỉ ở nhà. Là vui vẻ nghỉ ở nhà để chồng nuôi.
- Rồi sao? Anh cũng muốn nghỉ ở nhà có vợ nuôi đó.
- Em cũng muốn đó. Nhưng vấn đề là nếu ở nhà thì không thể tự nuôi sống bản thân được.
- Chồng họ lo được thì không sao mà. Nhưng nếu không đi làm, sẽ rất nhanh chóng bị lạc lõng với thế giới bên ngoài.
- Đó là một chuyện, chuyện quan trọng là nếu một ngày chồng không muốn đưa tiền nữa thì sao. Li dị rồi thì sống bằng cái gì?
- Em có nghe câu dạy người ta đánh con chứ không dạy người ta bỏ vợ không? Mà li dị thì vợ cũng được phân nửa tài sản mà.
- Không phải là dạy, mà là sự thật. Nếu hôn nhân là lời hứa cả đời, thì tồn tại li dị để làm gì. Lúc yêu nhau thì gọi là chia tay, lúc cưới nhau thì gọi là li dị thôi. Em không tin tưởng vào hôn nhân đâu. Nếu một ngày anh không còn yêu em nữa, thì em đành chấp nhận thôi chứ có thể làm gì để thay đổi quyết định của anh sao.
- Thật sao?
- Thật, nếu anh không còn yêu em nữa thì cứ việc ra đi. Anh thử nghĩ em khóc lóc, đau lòng, níu kéo anh lại, anh có ở lại với em không? Sẽ không, đúng không? Vậy thì phải học chấp nhận thôi.
- Ừ...
No comments:
Post a Comment