5.11.12

[Review] 华胥引 -- Hoa Tư Dẫn

Của Đường Thất Công Tử.

Lúc đang đọc muốn viết gì đó, đọc xong lại không biết phải viết gì. Mà nhất định phải cám ơn tác giả, giọng văn rất tỉnh, dry humor (chẳng biết tiếng Việt là gì) của cô làm cho nỗi đau nhẹ đi rất nhiều. Thường đọc xong  những truyện đau lòng đứt ruột thế này, phản ứng của tôi là không có phản ứng gì, không nói được lời nào, không có ý nghĩ nào, chỉ muốn ngồi im lặng trong sự trống rỗng. Cảm giác trống rỗng đó rất đáng sợ, nên thật mừng là Hoa Tư Dẫn đau đớn đến vậy mà giờ vẫn còn có thể ngồi viết.

Bình luận? Thật sự chẳng có bình luận gì, vẫn là sự trống rỗng đó, chỉ nhẹ hơn bình thường một chút mà thôi.

À, cũng có một ý nghĩ xuyên suốt từ giữa truyện đến hết. Đó là bao nhiêu cặp đôi gặp phải sinh ly tử biệt, nhưng họ vẫn may mắn và hạnh phúc hơn Tống Ngưng và Thẩm Ngạn nhiều lần.

Oanh Ca và Dung Viên có với nhau ba năm vui vẻ. Chàng chết chỉ mong nàng vui vẻ. Nàng chết chỉ mong được ở bên chàng.

Khanh Tửu Tửu và Công Nghi Phỉ có kỷ niệm của lần đầu gặp gỡ, của buổi tối cô múa cho chàng xem, của lần bày tỏ trước khi nàng chết.

Mộ Dung An và Tô Hoành lại chẳng phải càng hạnh phúc hơn? Bên nhau hai năm, có con trai là Mộ Ngôn. Dù chàng đã chọn giang sơn, nàng vẫn hy sinh bản thân cứu chàng.

Quân Phất và Mộ Ngôn thì có cần phải nói không? Bao lời đường ý mật được trao nhau, đọc được tâm tư của nhau. Tình yêu đơn phương của nàng được đáp trả. Chàng lại càng lợi hại, chọn mỹ nhân nhưng vẫn giữ được giang sơn.

Nói nhiều như vậy, kết lại chỉ một câu tình chàng ý thiếp đã được trao và được hồi đáp. Còn Tống Ngưng và Thẩm Ngạn thì sao? Tống Ngưng ôm mối tình đơn phương mà chết. Lời từ đáy lòng của Thẩm Ngạn nàng cũng không nghe được. Nàng sống nghe những lời đau lòng từ Thẩm Ngạn. Nàng chết mang theo không phải là hồi ức tốt đẹp với Thẩm Ngạn (mà nàng cũng chẳng sở hữu hồi ức tốt đẹp cùng chàng) mà là giấc mộng dệt bởi Hoa Tư điệu.

Sinh ly sao đau bằng tử biệt. Tử biệt với người mình yêu cũng chẳng bằng mất đi tình yêu của người đó. Mà mất đi tình yêu cũng chẳng bằng chưa từng có được tình yêu. Đây chẳng phải Tống Ngưng sao?

Ai có thể bi thương hơn nàng đây?

.

Nhắc đến sinh ly tử biệt, gần đây nghĩ ra được lý do mà tuổi tác có thể ảnh hưởng đến tình yêu. Cũng đơn giản thôi. Anh lớn hơn em nhiều như vậy, em có thể sống cả đời với anh không? Cùng nhau sống, cùng nhau già đi, rồi cùng nhau chết. Anh ra đi trước em nhiều năm như vậy, em một mình phải làm thế nào?

[Là Mộ Dung Phong trong phim Không kịp nói yêu em đã gợi ý, anh nói "Nửa đời còn lại dài như vậy, không có em anh biết phải sống thế nào?"]

No comments:

Post a Comment